Review truyện thời đại vợ Đẹp
Phúc hắc bác sĩ công, xinh tươi học sinh thụ sẽ là anh hùng chủ yếu trong câu truyện đam mỹ lôi cuốn sau đây
Giới thiệu truyện cuộc sống vợ đẹp
Tác giả: Ma Ma Ma
Thể loại: đam mỹ cao h, có chút ngược, sau ngọt
Trích đoạn truyện cuộc đời phi tần đẹp
“Mẹ ơi! Nhỏ cạnh tranh Chịu đựng, con cạnh tranh Chịu lắm!” Một đứa nhỏ dại nằm trên giường rên rỉ, mặt nhăn mày nhíu. Khuôn mặt đầy tội nghiệp chú ý bà bầu bạn.
“Đáng đời! Ai bảo đá banh kết thúc, ra đầy các giọt mồ hôi, về mang đến căn nhà liền chạy đi tắm. Giờ đây biết khó khăn Chịu rồi hả? Đó là do bé tự chuốc lấy, nhóc nhỏ Kim Junsu!” chị em Kim tuy nói tàn nhẫn ráng tuy vậy trong lòng vẫn xót nhỏ, đắp chăn lại mang đến đứa nhỏ tuổi vốn never chịu đựng nghe lời.
“Mẹ~ Đừng mắng con! Nhỏ thật sự chưa khỏe mà… tía ơi~” Cậu nhóc nhanh chóng đem góc nhìn bi thương quan sát về phía tía bạn.
“Junsu à! Người mẹ nhỏ nói bé cũng là hy vọng tốt đến con thôi, bé mắc bệnh, chị em nhỏ là người lo ngại nhất đấy.” Nói ngừng, ba Kim vỗ nhẹ lên đầu cậu nhóc.
“Mình ơi, thành viên gia đình cũng thật là, ngay hiện tại Su Su sẽ bệnh dịch, người đừng mắng chúng nữa.” ba Kim nghĩ trong lòng: Hồi trẻ yêu cầu bắt đầu nền ấm no giữa bà bầu chồng và nhỏ dâu, nhiều khi đứng giữa còn bị giận lây. Lúc bà nội Junsu khuất còn tưởng về sau đã không còn chuyện chóng mặt nữa, không ngờ Junsu nó càng mập lại càng bướng bỉnh… Haiz, vô cùng khó sống mà!
“Ba~ Su Su ước ao nạp năng lượng hamburger~” Cậu nhóc cầm lại lời nói ra, có tác dụng nũng mang cha.
“Ẳn vật gì mà ăn! Hiện nay nhỏ đang cảm, lại ấm cảm cúm, sao ăn uống đồ dầu mỡ được. Ngoan ngoãn nằm đó đi.” có tác dụng nũng vô hiệu, giọng nói cầm lại của cậu nhóc mau chóng được gạt phăng ra.
>>> Xem thêm top truyện tranh anime
Vừa thấy ánh nhìn cô vợ cùng thằng con nhìn nhau cũng như muốn ra đời lửa, võ thuật có tác dụng sắp xảy ra, cha Kim liền thông báo “Khụ, khụ… bao gồm chuyện này… bà bầu nó Điện thoại tư vấn điện đến Jaejoong chưa?” đề nghị mau đưa vấn đề new được, tuy mười phút trước nhà bạn đã Gọi qua đến Jaejoong rồi.
“Ba chúng, lao động trí óc ông bị sao hả? Hiện thời bên tôi new biết Junsu nó giống ai ấy, chính xác là gen di truyền mà! Chuyện thiết yếu đó không hề vừa nãy ông vẫn Điện thoại tư vấn rồi sao?” người mẹ Kim sử dụng món võ ‘sư tử gầm’, ba Kim chớp nhoáng bị tiêu diệt đứng.
Bính bong~ Bính bong~ Bính bong~
“Chắc là Jaejoong cho, tôi đi mở cửa!” Jaejoong à~ Chú thấy cháu cần đổi tên thành ‘Thánh hình tượng anh dũng Kim’ đi. Chú đại diện mang đến bà nội Junsu chào mừng cháu đến nhà.
bố Kim chạy cũng như điên tới cửa, không hỏi một tiếng đã mở cửa ra ngay. Ngay trong lúc ông sẽ đầy chờ mong được bắt gặp bộ mặt trắng nõn, nhỏ xíu của Kim Jaejoong, thì qua gần 0.01 giây, một bộ mặt trắng, nhỏ nhắn khác ra đời, đập vào mắt ông: Đẹp trai quá! Phong độ giống bạn hồi trẻ! Cậu ta là ai? Da còn trắng hơn thành viên, mắt còn đào hoa hơn người thân, quần áo so có bạn còn quý hơn, túi xách Dường như là nhãn hiệu LV con số có hạn? Vóc dáng Hình như cao hơn nữa thành viên. Nghĩ nuốm, ba Kim mau chóng ưỡn thẳng lưng lên, kéo dài ngập trong suy nghĩ: thiết yếu là trẻ hơn mình! Điểm đó thì cấp thiết tha thứ được, cậu ta rốt cục là ai? Chẳng lẽ là… Thư sinh bên trắng trong tiểu thuyết? Chị em nó ơi, chúng tôi đã tình nghĩa sở hữu tình ái của các bạn, bất ngờ tổ ấm lại phản bội chúng tôi, sắm một thằng giống thư sinh bên trắng, để nó nghe đến tận góc cửa. Phản rồi! Tôi giận đấy! Giờ đây trong đầu cha Kim sẽ miên man xem xét sở hữu tốc độ 20.000.000m/giây.
“A… Xin hỏi, đây có buộc phải nhà của nhỏ tuổi Kim Junsu không?” thành viên gia đình Đấng mày râu đứng bên cạnh cửa bỡ ngỡ, hỏi.
“Đúng núm, cậu là?” chọn Junsu ư?
“A, con cháu là Park Yuchun, là Jaejoong nhờ con cháu cho khám cho cậu nhỏ bé Kim Junsu.” cho dù ánh mắt tía Kim sẽ vẫn mong mỏi giết bị tiêu diệt nhiều con vật bao phủ như cũ, nhưng mà Park Yuchun đã tiến bộ tự Ra mắt. Hazi, vứt đi, xem như là lọc khoảng không gian.
“Ha ha. Hóa ra là Jaejoong hotline cậu cho khám mang lại Junsu ngôi nhà bên tôi, mời vào, mời vào.”
“Vâng.” Park Yuchun vào cửa, ba Kim lẩm bẩm “May là không hề thư sinh mặt trắng.”
“Dạ? Chưng trai, bác nói gì ạ?” Park Yuchun xúc cảm cũng như nghe thấy gì ấy, hắn quay đầu lại hỏi.
“Hả? A! Không có gì. Ha ha… không còn đâu. Buồng Junsu ở bên trên lầu, bên tôi dẫn cậu lên.” bất trắc thật, cậu ta nhưng mà nghe thấy thì…
bên dưới sự chỉ đường của tía Kim, Park Yuchun đi mang lại cửa phòng của Kim Junsu, cơ mà chúng ta mở cửa đương nhiên đó chính là người mẹ Kim.
“Mẹ chúng ơi, đây là BS bởi vì Jaejoong nhờ mang đến khám bệnh dịch cho Su Su nhà bản thân mỗi chúng ta, Gọi là… Gọi là…”
“Cháu là Park Yuchun ạ, xin chào bác gái. Giờ đây Jaejoong vẫn chỉ một ca phẫu thuật, cháu đến thay cậu ấy.” bắt gặp bố Kim ậm ừ không nhớ ra tên gia đình, Park Yuchun chóng vánh giải vây hộ ông. Sao lại không nhớ tên bạn chứ? Hắn nào biết lúc đấy cha Kim đã còn lưu ý đến chuyện ‘thư sinh mặt trắng’ đề nghị có nghe rõ đồ vật gi đâu.
“A, là Bác Sỹ Park! Đẹp trai quá! Gia đình của Jaejoong đầy đủ đẹp trai chũm sao? Ha ha. Có muốn uống gì không? Trà hay cà phê? Chưa nên khách khí sở hữu dì đâu.” bà bầu Kim chú ý Park Yuchun đầy thưởng thức, đa phần bỏ quên thằng bé đang nằm bên trên giường kêu trời kêu đất, bé dại đau bệnh án, bà còn tự nhiên đem chữ ‘bác gái’ thay đổi ‘dì’, không hề là để co lại tuổi tác sao. Tía Kim thầm than: xong xuôi rồi! Hoàn thành rồi! Mình đang bảo thằng nhãi này là thư sinh mặt trắng mà!
“Chuyện đó… đang đề xuất xem căn bệnh đến cậu nhỏ dại trước đã!” Haiz, sức quyến rũ của bản thân mình bởi sao ở chỗ nào, lúc nào, sở hữu ai cũng bắt buộc chắn nổi hả? Thật đáng bi thương nhưng mà.
“A! Đúng rồi, Junsu! Con cháu vào đi, nó ở trong đó.” hiện giờ bà bầu Kim bắt đầu nhớ ra Kim Junsu đang mắc bệnh.
ba Kim lại giữ vững ngập trong suy nghĩ: Ha ha, giờ đây new chứng minh được Junsu nó không sáng dạ nổi là do ai! Chính xác là gen di truyền mà, thật là thần kỳ!
Park Yuchun đi vào phòng thì thấy một ‘nhóc con’ tội nghiệp nằm bên trên giường. Hừ! Kim Jaejoong, đây là Junsu của chúng ta trong miệng cậu hả? Là ‘cậu bé’ trong miệng cậu hả? Quan sát bé nhất cũng mười tứ tuổi rồi, sao còn gọi là bé?
“À… Bé… đứa bạn nhỏ… Em không thoải mái nơi nào? Nói cho Bác Sỹ nghe xem.” cậu bạn bé dại, tạm thời là cầm đi.
“Dạ? Anh Jae Jae đâu ạ?” Kim Junsu trùm chăn bít cả mũi miệng lại, chỉ để lộ ra đôi mắt nòng nọc sáng ngời, chưa ngừng chớp chớp, Hơn nữa vừa nãy cậu mới hắt hơi hoàn thành, đề xuất đôi mắt còn hồng hồng, thoạt chú ý trông rất đáng thương.
“Hôm nay anh Jaejoong quan trọng tới, nên bảo anh mang lại khám căn bệnh mang đến em? Sao chũm, anh không đẹp trai bằng anh Jaejoong sao?” Park Yuchun cần dùng đôi mắt đào hoa, đầy sung túc chú ý Kim Junsu hỏi, à, còn tồn tại đương nhiên sự tự tin, bởi lẽ hắn biết lời giải đã phải làm gì.
Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!