Đọc chương 6 truyện ngôn tình ‘Eo thon nhỏ”

Eo thon nhỏ tác giả Khương Chi Ngư Chương 6

Editor: Trà Đá.

Khóe miệng Đường Nhân khẽ giật giật, sắc mặt không đổi, lại mở mồm 1 lần nữa: “Nếu thầy dạy môn đồ lý thì càng tốt, em ở lại đây nghe giảng một tẹo.”

Lần này cả lớp ko nhịn được thật, nhất loạt cười rộ lên.

“Yên lặng.”

đề cập kết thúc, đến bản thân thầy giáo cũng không nhịn được cười: “Thầy cũng biết giáo viên Trương. Em ngồi xuống trước vẫn, dù sao cả hai lớp đầy đủ nói tới bài thi, cũng không có gì quái đản.”

thầy giáo đồ vật lý lớp 14 họ Trương.

Lộc Dã sát bên cười nghiêng cười ngả: “Lần trước tiên bắt gặp ra da mặt Đường Nhân dày tới như vậy, thật sự là dọa chết gia đình mà!”

Nam sinh ngồi cùng bàn trả lời: “Cậu chưa bao giờ hả, item của Đường Nhân môn nào thì cũng xuất xắc, chỉ mang đồ vật lý là kém tuyệt nhất, ha ha ha!”

Lộc Dã trợn mắt: “Sao chả biết đc, lần trước còn nghe gia sư đồ dùng lý nói là chỉ tiếc nuối rèn sắt ko thành thép, không đủ chút nữa là rất dị bẩm tính cho Đường Nhân rồi.”

thành tích phần đông môn còn lại của Đường Nhân vô cùng tuyệt, chỉ riêng bị môn vật lý kéo lại, mặc dầu sẽ chắc rubi chiếm vị trí trước nhất toàn trường, nhưng nếu như điểm môn trang bị lý cao lên đc một tý, thì vững chắc sẽ đứng địa điểm không hề nhỏ trong bảng tổng gần của đô thị.

Mỗi ngôi trường mọi khát vọng sở hữu học trò giỏi nhất thành phố, tinh luyện tỉnh giấc. Trường tứ nhân Gia Thủy cũng còn không đủ mỗi mẫu danh này mà thôi, đề xuất Đường Nhân đó là học trò được rất nhiều thầy cô kỳ vọng độc nhất.

hiện nay thì lại kỳ vọng ít nhiều vào Lục Trì.

không khí ở trong phòng học rút cuộc cũng khôi phục lại phổ biến.

Đường Nhân ngồi xuống, chọc chọc gia đình bên cạnh: “Lương tâm cậu không cắn rứt sao?”

mọi người xung quanh ko lí giải, cô lại tiếp tục hỏi: “Lục Trì, sở hữu đề xuất cậu cố ý đúng không?”

qua 1 lúc, Lục Trì ũ rũ trả lời: “Không…. Không có.”

“Chắc chắn cậu cố ý rồi.”

“Không….. Không có mà.”

Đường Nhân bật cười, sau đó phản pháo: “Rõ ràng mới mới đây cậu còn ôm ấp sách thiết bị lý, sao bất chợt lại biến thành bài thi toán học, cậu nhắc như vậy có nên cố ý hay không.”

“…. Thôi được rồi.”

“Nhìn xem, cậu thừa nhận rồi đó!”

Giọng kể trong trẻo của Đường Nhân phảng phất như tiếng chim sẻ hót lanh lảnh, Lục Trì nhịn không đc vụng trộm nhìn sang.

Cô gục mặt xuống bàn, cánh tay trắng như tuyết gối bên dưới mặt, khá mở góc nhìn anh. Lông nheo dày khẽ rung, tương tự cánh bướm sẽ vẫy.

Đôi môi hồng hào giống như là đang tràn ra ý cười.

“Ha, bắt đc cậu nhìn lén tớ!” Đường Nhân tóm mang áo anh.

Nghe vậy, Lục Trì nóng vội dời tầm mắt đi, gò má lập tức ửng đỏ, lưu ý dùng tay đẩy bàn tay của cô ra.

thỉnh thoảng da mặt cô cũng thật là dày.

câu nói của ngày bữa qua bất ngờ sinh ra trong đầu Lục Trì một đợt nữa, anh đo đắn lắc lắc đầu, gạt bỏ chiếc suy nghĩ trong đầu đi.

Coi thêm truyện vô thượng sát thần

“Nhìn vào lớp tự nhiên thử đi.”

đúng khi này, cô giáo chủ nhiệm lớp thiên nhiên Ngô Phong tìm thấy tin nhắn.

Ngô Phong sẽ uống nước, trông nhìn thấy tin nhắn này, trực tiếp phun hết nước ra ngoài.

“Lão Ngô, sao vậy, cái này là giáo án đó.” người đứng đối diện bất mãn nhắc.

Ngô Phong nhận lỗi: “Xin lỗi xin lỗi. Vì tôi nhịn ko đc.”

Ngô Phong tức thời vực dậy đi tới trước cửa nhìn vào lớp 14, quả nhiên nhìn thấy vị trí ở phía sau để trống, sau đó lại đi đến lớp tự nhiên, quả nhiên thấy nữ sinh ngồi quanh đó Lục Trì chính là Đường Nhân.

gia sư Ngô mang chút nghĩ kỹ, sau đó quay lại phòng gia sư.

trong phòng cô giáo, gia sư lớp chuyên văn đang nhắc chuyện: “Mặc dù sáng nay tôi ko dự lễ ngơi nghỉ sân thể dục, nhưng mà cũng nghe được chuyện kia, chắc nịch nhan sắc mặt thầy đảm nhận cực kỳ khó coi. Đường Nhân này công nhận đều có gan góc.”

Ngô Phong tùy nhân thể cầm đem một bài thi quạt quạt: “Mới mới rồi cô giáo Vương nhắn tin cho tôi, tiết này Đường Nhân lại chạy tới lớp tôi ngồi học, còn nghĩ thầy đấy dạy môn toán, nhắc chiếc gì nhưng hâm mộ tiết toán của thầy đấy đang lâu, làm cho cả lớp cười rộ gây bát nháo.”

phần nhiều tổ ấm không giống suýt chút nữa bật cười.

“Chao ôi, cái này chính là rung động tuổi mới mập nhưng mà.”

Ngô Phong còn nói: “Tôi cũng xem như chưa biết gì, tôi biết rõ Lục Trì, ở độc nhất vô nhị Trung đang trầm tư ít đề cập, nguyên cớ là từ phía Gia đình, tôi thấy nhị đứa nó phỏng chừng chắc chỉ dừng lại sống mức bè đảng thôi.”

“Như vậy cũng giỏi, đỡ đề nghị lo ngại, năm nay mong muốn nhì đứa nó phải có một đứa đứng đầu đô thị.”

Chủ nhiệm lớp 14 thở dài: “Thành tích môn vật lý của Đường Nhân mỗi lần đầy đủ thiếu một xíu, mặc dầu ít, nhưng mà cũng là điểm số. Lần này cũng vì kém hơn nên chỉ có thể đứng thiết bị nhì, mà thầy thì lại khỏe rồi, học sinh chuyển trường lại hàng đầu.”

ngơi nghỉ trường tư nhân, công trình của lớp học cũng liên tưởng tới lương lậu của giáo viên. Nếu với học trò đứng đầu, hoặc đứng vị thứ cao thì lương lậu của chủ nhiệm lớp cũng tăng đều.

trong thâm tâm Ngô Phong thì phấn kích, nhưng mà không tính miệng lại nói: “Thành tích môn trang bị lý của Lục Trì cũng đầy đủ điểm, ko chừng nhị đứa nó làm việc một chỗ lại đàm đạo học tập, giả dụ bắt gặp không tồn tại, thì tôi chắc chắn đã bóc tách chúng ra.”

~

của nhà học, Đường Nhân nhịn ko được duỗi tay sờ sờ mặt thành viên.

bóng nhoáng mịn màng, sắc vẫn ngơi nghỉ thời đại đỉnh cao.

Cô mang chút thất bại.

Trừ ngày hôm qua do mang tiếp xúc cơ thể sở hữu Lục Trì đề nghị mới cảm nhận được sự đổi thay của anh, còn những cái biệt lập không còn công dụng gì.

lẽ nào trong góc nhìn anh chỉ biết phát âm sách?

Đường Nhân kéo bài thi của anh: “Lục Trì, sách vở bắt mắt hơn cả tớ hả?”

rốt cục Lục Trì cũng ngước đầu lên, tròng mắt đen nhìn chăm chăm Đường Nhân mấy giây, sau đó ung dung cầm lại bài thi.

tiếp nối, liên tiếp vẽ hàm số.

Tiểu nhắc lắp đặt đều có mặt này nữa sao, Đường Nhân chống cằm nhìn anh, lúc này động tác thoạt nhìn thật sự vô cùng nhẫn nhịn, rất thú vị.

Nửa bên khuôn mặt của Lục Trì thật sự thiếu đặt Đường Nhân nhìn ngắm, góc nhìn trên gương mặt anh siêu hoàn mỹ. Ánh nắng chiếu vào từ phía bên kia, đề nghị láng của anh đổ về phía đằng trước, giúp yết hầu nơi cổ anh quyến rũ ý muốn chết.

Đường Nhân ko tự chủ đc đắm chìm ngập trong đó.

không lâu sau, tiếng chuông hết tiết vang lên.

giáo viên đặt viên phấn vào trong hộp: “Bài học dừng lại sau đây, tiết sau gia đình bạn sẽ liên tiếp. Mang bài toán gì câu hỏi thì lên trên công sở tìm tôi, cả lớp nghỉ đi.”

cô giáo đứng dạy trong lớp thiên nhiên, cho nên phòng ngơi nghỉ sống bên trên lầu năm.

Lục Trì thu lại bài thi, nửa ngày sau new mở miệng hỏi: “Cậu ko về lớp….. Lớp học à?”

Đường Nhân nheo mắt, rút bài thi vật dụng lý anh đặt phía bên dưới bàn lên: “Lục Trì, tác phẩm môn đồ dùng lý của tớ không đc tốt, tớ mượn xem một tý.”

Lục Trì Nguyên tôn ko lên tiếng.

Đường Nhân cho rằng anh khước từ, chọc chọc lên bàn tay anh, ngón tay của anh cong cong trông thật đẹp mắt khiến cho cô ước ao ve vuốt.

“… Ngày mai….. Mai….. Mai nhớ trả lại đó.”

“Được, Trì Trì.” Đường Nhân khác biệt phát âm anh 1 cách nhiệt tình, quan sát phản ứng của anh, cộng lắm là gương mặt anh chỉ hồng lên một tý, còn lại không tồn tại phản ứng gì không giống nhau.

Đường Nhân cùng bất đắc dĩ cầm lấy bài thi, đi ra khỏi phòng học bằng cửa sau.

không vội, dù sao thời gian cấp ba còn dài.

nhị nam sinh ngồi phía trước bàn Lục Trì nghe lén được hết mẩu chuyện, sau cùng không nhịn được, lên giọng bắt chước: “Lục Trì.”

“Hả.”

“….Cậu rất có thể hành vi thân thiết hơn một chút được không.”

kế tiếp, hai nam sinh cười rú lên như bị bệnh tâm thần.

Nghe nhì gia đình bàn bên trên hội thoại, bắt chước anh & Đường Nhân nhéo nhéo hết sức chói tai, lại nhớ đến chuyện cả lớp cười nhạo hai nhà bạn họ, dung nhan mặt anh bỗng tái đi vài phần. Coi thêm truyện vũ động càn khôn

Ma xui quỷ thực hiện thế nào mà anh lại nhìn ra phía cửa sau, lại thấy Đường Nhân đang đứng rỉ tai sở hữu Lộc Dã.

Đồng phục sạch, rộng rãi sáng ngời, hai dòng chân thuôn thon của cô lộ ra bên ngoài.

Đường Nhân nghiêng đầu, nửa bên mặt trắng nõn sạch, ngũ quan sắc xảo, chóp mũi thanh thoát, tóc dài vén lên cao, màu đồng phục như tôn vinh mẫu cổ trắng nõn của cô.

Giữa hai ngón tay mảnh dẻ kẹp một bài thi.

Môi cô khẽ nhếch lên, khi mở khi đóng. Trên bề mặt cô rất lạnh lùng, cục bộ dị đồng với vẻ tinh nghịch vừa rồi của cô.

Lục Trì rủ mắt xuống nhìn vào chỗ nào đấy, trong nháy mắt bị xong lại mấy giây, tiếp đến bỗng nhiên cởi áo đồng phục ra, ko kể lời làm sao đứng dậy.

nhì nam sinh bàn trên đang vui tươi, chợt thấy anh vùng lên không hiểu nhiều làm sao, nhì góc nhìn nhau.

Thảm họa rồi, Lục Trì sẽ không còn rơi vào tay giặc chứ?

Đường Nhân chưa kịp phản ứng, bên eo bỗng hình thành hai cánh tay. Cô hơi hoang đem, khá thở của một thành viên gia đình lạ ở sát quanh đó, làm cho cô không nhịn được dựng hết tóc gáy. Tham khảo thêm thể loại truyện light novel

Lục Trì hơi khom lưng, cằm anh trong nháy mắt sắp bả vai Đường Nhân chỉ vài phân.

làm việc khoảng cách gần new phát hiện ra làn da của Đường Nhân trắng như sứ, vành tai khôi lỏi đẹp tươi, đặc biệt là mùi của phụ nữ sinh hoạt cổ kính thẳng tới chóp mũi anh.

Áo đồng phục của Lục Trì trực tiếp bao quanh nửa phần thân dưới của cô, hai cánh tay áo được anh tinh khôn thắt túm lại phần bên trước bụng cô.

Lộc Dã đứng lân cận trừng mắt, lẩm bẩm nói: “Mẹ nó tớ ko nhìn lầm chứ?”

“Cậu không tồn tại nhìn lầm đâu, Lục Trì cởi áo đồng phục ra rồi đưa cho Đường Nhân! Vì sao vậy?”

“Ngốc hả, tuy nhiên là liên minh có nhau làm cho điều xấu rồi!”

“Đợi chút…….. Điều này có câu thành ngữ bắt buộc nói làm sao nhỉ?”

“Điểm ngữ văn của tôi chỉ cao hơn cậu nhị phẩy thôi.”

“Cao hơn sở hữu nhị phẩy nhưng mà nhai đi nhai lại mãi, sẽ cho như cậu tuyệt lắm ý.”

đa số học sinh trong lớp tinh thần biến gần như ra phía bên ngoài đi tắm, còn dư lại vài học sinh ở phía trong lớp đọc sách, cũng không tồn tại bao nhiêu mọi người quan tâm đến tình huống nghỉ ngơi phía cửa sau này.

Đường Nhân đứng im tại chỗ không nhúc nhích, cúi đầu.

nhị tay Lục Trì chiếu qua loại eo bé nhỏ bé xíu của cô, giống như đang đứng ủ ấp cô từ phía sau vậy, ngón tay thanh mảnh dài đan xen vài loại, sẽ rất có thể thắt nút xong xuôi nhị dòng tay áo lại với nhau.

chiếc eo của cô bỗng nhiên bé nhỏ lại hơn, thiếu đi ẩn tổ ấm trong loại áo đồng phục thêm nữa, mà xuất hiện một chiếc vòng eo nhỏ bé mềm nhũn.

mà bấy giờ đã sinh sống trong trái tim bàn tay của anh.

Anh vừa mong hình dung lại vừa không ước ao nghĩ đến.

Lục Trì Bên cạnh đó bị điện giật rút mạnh hai tay về phía sau, tiếp nối lui về sau đó 1 bước.

Đường Nhân nhìn nút thắt trước bụng cô, bỗng luân chuyển thành viên, nhìn thẳng vào anh.

Lục Trì cúi rẻ đầu, giọng đề cập lắp đặt bắp khàn đặc: “Đừng…. Đừng cởi ra.”

lời nói này còn có tính quan trọng rất khác. Sau khoản thời gian Đường Nhân nghe xong xuôi thì cực kì sảng khoái, cô hứng thú hỏi lại: “Vì sao?”

Lục Trì ngửng đầu nhìn cô.

góc nhìn anh nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của cô, tiếp đến lại dời ánh nhìn xuống cánh môi đỏ hồng của cô.

tiếp đến, anh lại dời tầm mắt qua chỗ khác.

Đọc thêm truyện đam mỹ tại trang web đọc truyện miễn phi truyen24.com

Đường Nhân ko nhận được câu trả lời của anh, mắt kính trên sóng mũi anh giờ đây che kín hết khí sắc của anh làm cô nhìn ko thấu.

lúc ấy, cô thật sự mong toá cặp kính đấy ra khỏi khuôn mặt anh.

Lục Trì ko nhắc một lời, chỉ quay lại chỗ ngồi của bạn, Đường Nhân dõi theo láng sống lưng của anh, lòng bàn tay siết chặt, nhếch nhếch môi cười.

Cô nghĩ kỹ mấy giây, tay đặt lên áo đồng phục của anh, nở một niềm vui nhẹ, rời khỏi lớp thiên nhiên.

nhất mực là anh đã hổ ngươi rồi.

Full link truyện eo thon nhỏ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *