Đánh giá truyện mạnh mẽ Khi Yêu
Thẩm Tĩnh và dạn dĩ Đình Vũ là một bộ đôi ngọt ngào cũng như bao cặp nhân tình khác. Thẩm Tĩnh ngây thơ hồn nhiên, thủ công vụng về, luôn thích dựa dẫm nhõng nhẽo mang nhân tình.
Trình làng truyện khỏe khoắn khi yêu
Tác giả: Quý Khả Tường
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện mạnh bạo khi yêu
“Nghe nói lần này cậu quay về tìm hiền thê phải không?”
Trong thư buồng tràn khắp yên tĩnh, việc chơi ấy vang lên rõ rệt, hòa vào tiếng gió vi vút phía bên ngoài khung cửa sổ, cuộn thành một dòng xoáy mãnh liệt dội thẳng vào tai bạo phổi Đình Vũ.
Anh lặng người trong gia đình bên cửa sổ nhìn ra ngoài, từ từ thu ánh nhìn đã say sưa vô định bên trên đều con phố nhằng nhịt dưới để chú ý về bên do khách chưa mời cơ mà tới…

Ngụy Nguyên Lãng là bầy anh cuộc sống học, đồng thời cũng là chúng ta bằng hữu tốt nhất của sếp anh, Đàm Dục.
Lần này Đàm Dục điều anh về Đài Loan để đứng ra thu mua cổ phiếu một công ty, sếp anh sẽ có lãi nhờ Ngụy Nguyên Lãng giúp anh một tay. Chỉ cần có điều là anh chưa bao giờ nghĩ mang lại sự giúp đỡ này còn vượt ra cả phạm vi các bước.
“Em về nguyên nhân là chuyện thu cài cổ phiếu của bạn khoa học công nghệ Phong Kình”, anh an toàn chỉ dẫn.
“Đồng thời mua cung phi luôn”, Ngụy Nguyên Lãng bổ sung, khóe môi cong lên trêu chọc, khiến chúng ta vừa xấu hổ vừa bối rối.
bạo dạn Đình Vũ nghiến răng, thầm nghĩ đo đắn Đàm Dục đang tiết lộ rất nhiều gì đến anh ta.
“Đàm Dục sẽ nói hết mang lại anh rồi”, Ngụy Nguyên Lãng điềm tĩnh công bố. Anh dường như quan sát thấu lưu ý đến của đối phương.
Đàm Dục đáng bị tiêu diệt, khác nhau không ý muốn anh được sống vô sự đây mà!
khỏe khoắn Đình Vũ thở dài một loại, nạm làm cho như chưa bao gồm chuyện gì: “Em xác nhận, lần này về đây, có muốn tiện thể đi tậu một người”.
“Một cô gái”, Ngụy Nguyên Lãng lại bổ sung.
mạnh Đình Vũ bất giác siết chặt chũm tay, “Là một cô gái”, anh lừ mắt sở hữu Ngụy Nguyên Lãng cũng như ý muốn nói “Thế thì làm sao?”, “Em ao ước trong đợt công tác này có vẻ biết được tin tức của cô ý ấy”.
“Không thành vấn đề!”, Ngụy Nguyên Lãng búng tay vui vẻ, “Cậu cứ đưa tin cô ấy đây, anh vẫn tậu giúp cho”.
“Không phải đâu, chuyện này em có thể giải quyết”, mạnh khỏe Đình Vũ khước từ ý tốt của đàn anh.
“Nói rứa Tức là cậu đã biết phải làm gì để liên can có cô ấy rồi à?”
“Vẫn chưa”, ánh mắt anh về tối lại, “Số điện thoại và Showroom ngôi nhà phần đa đang chuyển đổi, ban thông tin liên lạc hội sinh cục cũng không tậu được cô ấy”.
“Thế cậu định mua cô ấy bằng cách nào?”
“Em định bắt nguồn từ trường trung học của cô ý.”
“Trường nào?”
“Trung học Đạm Giang.”
“Trung học Đạm Giang?”, Ngụy Nguyên Lãng trầm ngâm phút giây, “Bao năm rồi cậu mới về Đài Loan, đông đảo thứ vẫn thay đổi phần đa, để anh gửi cậu đi, coi như làm hướng dẫn viên mang lại cậu luôn”, anh ta chủ động yêu cầu.
mạnh khỏe Đình Vũ vốn định từ chối, nhưng nghĩ lại thì anh xa Đài Loan đã lâu yêu cầu chắc chắn không tránh khỏi lạ mắt, có người cung ứng cũng có lợi, biết đâu đang tìm ra cô ấy Nhanh hơn.
Anh xoay lưng chống chọi với cửa sổ nhìn ra ngoài, cơn gió điên loạn ngoại trừ không trung cùng rất nỗi ăn năn trong lòng sắc như dao nhọn, khứa đã từng nhát lên khuôn mặt và cả con tim anh. Anh thấy đau đớn từng cơn, tuy nhiên không ước ao đóng cửa lại.
Bao năm nay, anh có vẻ căn nhà đang xây kia, ra sức thu ngắn khoảng cách sở hữu khung trời, sau cuối anh cũng tương tự tới khoảng trống minh mông ấy.
Cứ tưởng vinh hoa phú quý đã khiến anh trở thành bậc vương giả, đứng vị trí cao lêu nghêu, ung dung chờ đợi cuộc sống hào hoa tráng lệ, đâu ngờ, thứ có một anh đạt được lại chỉ là sự cô độc.
Nửa đêm giật mình tỉnh giấc, anh hầu như cảm nhận một nỗi ân hận mãnh liệt.
“Cậu sợ chưa mua thấy cô đó sao?”, Ngụy Nguyên Lãng thấy anh chưa nói gì thì đựng tiếng hỏi han.
Ngực thoáng rúng rượu cồn, anh vội lắc đầu.
Anh không sợ đề xuất đối diện mang tình huống cảnh đang còn đấy nhưng chúng ta giờ nơi nào, chỉ có cô đã ở Đài Loan, anh nhất định đã mua ra, anh chưa sợ chưa chọn thấy cô, chỉ sợ…
Cô chưa Chịu tha thứ mang đến anh.
Trường trung học Đạm Giang.
Một bóng hồng dịu dàng lướt qua.
khuôn viên trường tháng Mười một, khi vạn vật vẫn mơ màng trong cơn ngái ngủ, mùa thu vẫn âm thầm lặng lẽ ghé thăm, chị em thu khe khẽ khoác lên cây cổ thụ một tấm áo mới dẫu vậy chẳng đả đụng gì mang lại lầu bát giác đã đứng sừng sững tại ấy từ hồi binh lửa kháng Nhật cho giờ.
Hình bóng dễ thương cũng như chạy theo người vợ thu, băng qua đám cây cổ thụ, nấn ná một lúc lâu tại hành lang lầu bát giác, rồi vòng tới nhà thờ mập, quan sát từng cánh cửa kính, sau cuối dừng lại ở khu mộ George Leslie Mackay, lặng gia đình bạn chuyên chú chiêm ngưỡng và ngắm nhìn tấm bia chiêu tập trang nghiêm. [Geogre Leslie Mackay chính là căn nhà truyền giáo từ Giáo hội Presbyterian Canada]
Sắc trời từ từ bao bọc lấy thân hình mảnh mai đó, khi ánh hoàng hôn nhuốm đỏ không trung, thốt nhiên duy nhất bóng người nhẹ nhàng đặt chân tới sau lưng cô.
“Thẩm Tĩnh, nhỏ mang lại từ bao giờ vậy?”
>> bài viết liên quan chuyên mục Truyện đam mỹ ngược
bạn gái sững gia đình bạn quay lại, khuôn mặt thanh tú hiện lên niềm vui sướng: “Cô Hướng!”.
Cô Hướng nhoẻn miệng cười, gương mặt từng trải phong sương sớm in đầy nếp nhăn nhưng mà đã choàng lên vẻ hiền từ, phúc hậu.
đã là cô Hướng ngày nào!
Thẩm Tĩnh thầm nghĩ, Bước lại gần cô: “Cô, đang chậm chưa gặp gỡ cô!”.
“Con thật là, không hề sẽ nói vẫn chuyên về trường chơi sao? Bao chậm rồi bé new quay trở lại vị trí này?”, cô Hướng trìu mến vuốt mái tóc cô.
“Con gồm về mà lại, chỉ là chẳng lần nào được gặp gỡ cô, từ bây giờ rút cục cũng đã được thấy được cô, thật là có lợi quá”, Thẩm Tĩnh cố kỉnh lấy tay cô Hướng, nũng nịu phân bua. Đứng trước cô giáo, Ngoài ra cô lại quay trở về là cô phụ nữ vô lo vô nghĩ ngày nào.
“Dạo này nhỏ vậy nào? Nghe nói nhỏ mở một lớp trông trẻ à?”, cô Hướng chăm lo hỏi cô.
“Vâng, ở ngay tầng một khu bằng hữu địa điểm con.”
“Con trông lũ trẻ có thể không có khó gì chứ?” Thẩm Tĩnh cười hồn nhiên đáp lời: “Không sao đâu cô ạ, thực ra tụi nhỏ dại cực kỳ xinh tươi, chỉ có nhẫn nại một ít, một khi vẫn thu được sự có lòng tin của chúng thì trẻ em đang cực kỳ nghe lời”.
“Vậy thì tốt”, cô Hướng vỗ lên mu bàn tay Thẩm Tĩnh, “Ôi, còn nhớ hồi đấy so mang Anh chị em, bé cứ như một đứa trẻ, không ngờ ngay hiện tại lại tự mở một căn nhà trẻ, chăm lo cũng như dạy dỗ phần đa đứa trẻ giúp ba má chúng”.
“Con sẽ trưởng thành rồi mà”, Thẩm Tĩnh khẽ cười cợt.
“Đúng cầm cố, bé sẽ trưởng thành rồi”, cô Hướng ngẩng đầu, ánh mắt nhuốm vẻ suy tư, “Con vẫn thay đổi đa số, điềm đạm chững chạc hơn, chính xác là hợp có cái brand name Thẩm Tĩnh’ lắm”.
“Không uổng công bố bà mẹ đặt đến bé cái thương hiệu này phải không cô?”, Thẩm Tĩnh nháy mắt, ôm siết lấy cánh tay cô Hướng. Hai thành viên gia đình bước chân chậm trễ trong khu vườn trường bên dưới ánh hoàng hôn tỏa nắng.
Hoàng hôn càng ngày càng đỏ thắm, tiếng chuông tan học sớm sẽ vang lên, sân trường chỉ từ vài tía nhóm học sinh chậm chạp, lưng đeo cặp sách, đang vội lao rời khỏi cổng trường đã nhốt bọn chúng cả cả ngày.
Thẩm Tĩnh quan sát trẻ nhỏ, trong lòng chợt dấy lên một nỗi u ai oán.
bây chừ con trẻ vội vàng rời đi cũng như chũm, đâu biết rằng sau này mong giữ gìn địa điểm đây bổ sung một giây một phút cũng không được? Tuổi thanh xuân đã qua thì chưa bao giờ trở lại!
“Phải rồi, bé có chúng ta trai chưa?”, cô Hướng đột nhiên hỏi.
Thẩm Tĩnh sững lại, lắc đầu.
“Sao chưa sắm lấy một mọi người mình trai?”, cô Hướng nhíu mày, “Con sẽ bố mươi tuổi, cũng đến lúc kết hôn rồi”.
Lại gắng nữa. Thẩm Tĩnh than thầm. Tại sao bậc trưởng bối nào thấy được cô đều thích hỏi về đề tài này?
“Không kết hôn cũng đều có sao đâu ạ, dù sao con sống một thành viên gia đình cũng khá tốt”, cô điềm nhiên so vai.
“Sao lại giống như chưa kết hôn chứ?” chúa thượng không nóng ruột, tuy nhiên thái giám đã lo sốt vó lên rồi. Cô Hướng quan sát Thẩm Tĩnh vẻ không bằng lòng: “Bây giờ con thấy thoải mái hòa bình, sau này về già chưa tất cả ai ở kề bên bắt đầu biết thay nào là khổ”.
“Con còn thêm bạn bè nữa!”
“Bọn họ dường như ở mặt bé đến lúc nào? Dù sao cũng cho đến khi con người đề xuất kết hôn chứ?”
Thì đúng nỗ lực.
Thẩm Tĩnh thầm nghĩ. Hai bạn bạn thân nhất của cô, Đồng Đồng và Hiểu Mộng, dạo này sẽ ngập trong lưới tình ngọt ngào, xem ra chẳng mấy mà bước vào lễ mặt đường.
“Cô yên tâm đi, mặc dầu họ kết hôn rồi cũng không mặc kệ bé đâu.” cái này thì Thẩm Tĩnh có nhiều niềm tin, tình mọi người của ba mình chẳng hề một sớm một chiều. “Hơn nữa con còn duy nhất đám trẻ cute thai bạn! Nhỏ yêu bọn chúng nó hơn bất cứ người nhà đại trượng phu nào!”
“Nói mang đến cộng thì đấy cũng chính là con của người khác! Chờ tụi nó rời khỏi căn nhà trẻ, con tính sao?”
“Thì vẫn bao gồm đám nhóc khác nắm chỗ mà, cũng giống với cô yêu từng lứa học sinh chúng con, bé cũng biến thành hết lòng chiều chuộng từng đứa trẻ mang đến có nhỏ.”
Cô Hướng lần chần nói gì hơn, đành thở dài: “Chà, cô nói chưa lại con”.
Thẩm Tĩnh cười cợt khẽ.
Cô Hướng quay đầu quan sát cô, nhíu mày lo lắng: “Thẩm Tĩnh, nhỏ nói thật sở hữu cô đi, có lẽ nào nhỏ còn chưa quên được nhà bạn phái mạnh đó”.
“Ai ạ?”, Thẩm Tĩnh giả khờ.
“Chính là đứa bạn trai hồi đại học của chiếc đó! Tên là gì đó nhỉ?”, cô Hướng nuốm nhớ lại, “Hình cũng như là chúng ta bạo phổi…”.
“Cô à!”, Thẩm Tĩnh cắt ngang, “Đó là chuyện quá khứ rồi”.
“Đúng là đã đi đến quá khứ rồi sao?”, cô Hướng không tin, “Thế sao cho giờ bé vẫn chưa Chịu đựng chọn một các bạn người nhà trai mới?”.
“Chẳng liên hệ gì mang lại anh ta cả”, Thẩm Tĩnh giữ ngữ khí bình tâm, nét bên không đổi, “Chỉ là nhỏ vẫn chưa chạm mặt được anh chàng khiến bé chắc rằng rung cồn mà lại thôi”.
Hai người trong gia đình vừa đi vừa nói, dừng lại trước cửa ngõ một căn phòng vừa được tu sửa thành tiệm cafe, tên là Bạch chậm. Cô Hướng bảo Thẩm Tĩnh cùng vào, call đồ uống kết thúc, liền chất vấn: “Phải như thế nào bắt đầu khiến bé rung cồn đây? Nhỏ nói buộc phải cô nghe, cô đang Giới thiệu cho con”.
>> xem thêm chuyên mục Truyện đam mỹ sủng